Thay vì trả lời quan điểm này của độc giả Quang Nam cho rằng người Việt mua xe hơi là sĩ diện hão, tôi mạn phép chia sẻ riêng ở đây với một ví dụ trong cuộc sống để mọi người suy ngẫm.
Giả định mỗi người trong chúng ta ai cũng có 50 năm để sống, làm việc, duy trì nòi giống, hưởng thụ... kể từ lúc chúng ta bắt đầu đi làm kiếm tiền nuôi sống bản thân và gia đình (thời gian còn đi học không được tính ở đây, chỉ tính từ lúc trưởng thành).
Một anh A nào đó đi làm công ăn lương với khả năng của mình thì tích cóp khoảng 20 năm sau mới mua được nhà và tiếp tục tích cóp 10 năm sau nữa mới mua được xe. Như vậy nếu bạn là anh A bạn sẽ quyết định chọn lựa sống cuộc đời thế nào?
Quyết định 1: Anh A mang tư tưởng truyền thống (phổ biến) quyết định cứ sống như số đông: đi xe máy (hít khói bụi, dầm mưa dãi nắng, chịu nguy hiểm...), ở nhà thuê đến 20 năm hoặc trả góp để sở hữu nhà. Đến năm thứ 31 thì anh A mua xe ôtô, bắt đầu hưởng thụ tiện nghi và sung sướng mà chiếc xe mang lại trong 20 năm cuối đời (có thể là từ 50-70 tuổi).
Quyết định 2: Anh A mang tư tưởng hưởng thụ nên quyết định mua trả góp trong 30 năm (hoặc hơn tí) cả nhà và ôtô ngay từ bây giờ. Như vậy anh A tận hưởng sự thoải mái, tiện nghi và an toàn từ việc sở hữu ôtô ngay từ khi còn trẻ kéo dài đến 50 năm.
Có thể là đến năm thứ 30 ôtô sẽ rất cũ và hư hại không thể sử dụng được nữa nhưng không sao anh A vẫn còn khoảng 7-10 năm làm việc nữa và anh A có thể trả góp một chiếc xe mới từ thời điểm đó. Dù sao thì cũng tận hưởng xe hơi từ lúc trẻ (chắc chắn là thích hơn đến lúc già vì trẻ mới có nhiều thời gian và sức khỏe cho những chuyến dã ngoại với bạn bè và gia đình), và thời gian tận hưởng lên đến 50 năm (thay vì chỉ 20 năm cuối).
Điều kiện làm việc và nỗ lực trong cuộc sống là như nhau, bạn lựa chọn trải nghiệm cuộc sống theo cách nào là tùy bạn. Tôi chỉ muốn kết luận là mỗi người mỗi quan điểm nên chúng ta không nhất thiết phải tranh luận ai đúng ai sai. Mong rằng mỗi chúng đều cảm thấy cuộc đời này đáng sống và ý nghĩa.
Hãy chúc cho nhau những điều tốt đẹp thay vì phán xét nhau. Nếu bạn tôi vừa có ôtô mới (nếu là trả góp), tôi sẽ nói rằng "chúc mừng bạn!" và trong đầu tôi lóe lên suy nghĩ tích cực "bạn này hay thật, chúc mừng bạn vì thu nhập của bạn đã ổn đến mức ngân hàng sẵn lòng cho bạn trả góp", "còn tôi, tôi vẫn bất ổn và chẳng ngân hàng đồng ý cho tôi trả góp cả, nhưng không sao tôi sẽ nỗ lực hơn để được như bạn sớm thôi".
Cuộc sống sẽ tốt đẹp và phát triển hơn nếu con người ngừng soi mói và phán xét lẫn nhau, thay vì đó quan tâm, yêu thương để cùng nhau tiến bước.
Độc giả Hương Kảng
Theo: www.vnexpress.net